Con bé chỉ muốn nhảy

Câu chuyện về sự tự tin
22/06/2016
tm-image
Nuôi dưỡng tài năng
24/06/2016

Ở trường, nó là học sinh cá biệt. Một ngày phụ huynh nó nhận được thông báo: “em luôn có vấn đề về học hành, em không thể tập trung, luôn nhúc nhích, quậy phá trong lớp, nộp bài về nhà trễ…

 

Ngày nay các bác sỹ có thể chẩn đoán cô bé bị bệnh thiếu tập trung, nhưng vào thập niên 1930, không ai xem nó là bệnh cả.

Cha mẹ em đưa nó đến bác sỹ. Ông đặt nó trong cái ghế cuối phòng. Nó đặt tay lên đùi và ngồi im lặng suốt hai mươi phút trong khi mẹ nó và bác sỹ thảo luận về vấn đề của nó tại trường. Cuối cùng bác sỹ lại ngồi gần bên nó và nói, ông có chuyện muốn nói riêng mẹ nó. Ông đưa nó ra ngoài phòng chờ và quay lại với mẹ nó. Trước khi đi, ông bật radio.

Bác sỹ và người mẹ kín đáo quan sát nó từ trong phòng. Ngay khi tiếng nhạc cất lên, nó đứng lên, nhón gót chân và bắt đầu chuyển động theo tiếng nhạc. Nó nhảy say sưa. Bác sỹ quay sang nói mẹ nó: “Con bé không bệnh, thưa bà. Nó là một vũ công. Hãy cho con bé đi học múa.”

Mẹ nó nghe theo lời bác sỹ đưa nó đến lớp học múa. Chẳng bao lâu nó được nhận vào trường Ba lê Hoàng Gia và mau chóng trở thành soloist. Ít lâu sau, nó mở công ty riêng. Rồi nó gặp Andrew Lloyd Webber và cả hai cùng nhau trở thành biên đạo múa.

“Nó” chính là Gillian Lynne, biên đạo múa đương đại, nghệ sỹ và đạo diễn nổi tiếng thế giới. Bà đã cống hiến trong nhiều tác phẩm vĩ đại như “Cat” và “The Phantom of the Opera”…

Câu chuyện trên do Ken Robinson, giáo sư trường Đại học Warwick kể lại. Bạn có thể nghe toàn bộ bài nói chuyện của ông theo link sau:

Admin
Nơi chia sẻ những bài viết hay từ các trang báo nước ngoài, được lược dịch nhằm đem lại cho độc giả Việt nguồn cảm hứng sống cao thượng, sống nhân nghĩa. Đó là tôn chỉ của blog này.Trân trọng,Hoàng Nguyễn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *